0888889366
Tra cứu thông tin hợp đồng
timeline_post_file64ef395888963-thur---2023-08-30T193936.196.png

LỐI ĐI CHUNG VÀ XỬ PHẠT HÀNH VI LẤN CHIẾM LỐI ĐI CHUNG

Lối đi chung giữa các thửa đất hoặc các khu dân cư là một yếu tố quan trọng trong việc quản lý và sử dụng đất đai, đặc biệt trong các khu vực đông dân cư và có diện tích đất hạn chế. Việc này không chỉ ảnh hưởng đến quyền lợi của các bên sở hữu đất đai mà còn có tác động mạnh mẽ đến trật tự an toàn giao thông và sự phát triển bền vững của cộng đồng. Tuy nhiên, hiện nay, tình trạng lấn chiếm lối đi chung đang diễn ra phổ biến, gây ra nhiều tranh chấp và cản trở trong cuộc sống. Việc này đòi hỏi một cách tiếp cận toàn diện trong việc quản lý và xử phạt hành vi vi phạm.

1.Thế nào là lối đi chung?

Không có quy định pháp lý nào định rõ khái niệm "lối đi chung". Tuy nhiên, việc này có thể xuất phát từ nhiều nguồn gốc và hoàn cảnh khác nhau. Một số trường hợp phổ biến gồm:

  • Lối đi chung có thể phát triển từ một đường mòn đã được sử dụng qua nhiều năm.
  • Nó cũng có thể là kết quả của việc người sở hữu đất nằm ngoài một khu vực định ra, hoặc thỏa thuận hoặc chuyển quyền sử dụng cho người sở hữu đất bên trong để có đường ra vào đến đường công cộng. Điều này tương tự như việc tạo ra lối đi qua.
  • Trong một số trường hợp, lối đi chung được tạo ra khi các chủ đất cắt một phần khu đất của họ, và đoạn đất này trở thành ranh giới đất dùng chung giữa các lô đất kề cận. Điều này thường được gọi là "đường đi chung" hoặc "ngõ đi chung".

Dù nguồn gốc và thời gian hình thành có thể khác nhau, nhìn chung, "lối đi chung" thường là một phần đất được dùng chung nhằm kết nối đến đường công cộng.

2. Theo quy định lối đi chung tối thiểu bao nhiêu mét?

Tại thời điểm hiện tại, không có quy định pháp lý nào xác định kích thước tối thiểu hay tối đa cho lối đi chung. Điều này là bởi vì việc tạo ra lối đi chung có nhiều hoàn cảnh và ngữ cảnh khác nhau, và việc đặt ra một kích thước chuẩn có thể gây trở ngại trong việc ứng dụng và không đảm bảo quyền lợi cho tất cả các bên liên quan. 

Tuy nhiên, theo Điều 254, khoản 2 của Bộ luật Dân sự 2015, các thông số về vị trí, chiều dài, chiều rộng, và chiều cao của lối đi sẽ được các bên tự thỏa thuận. Thỏa thuận này cần phải thuận lợi cho việc đi lại và tạo ra ít sự bất tiện nhất có thể cho tất cả các bên. Nếu có tranh chấp, các bên có quyền đưa vụ việc lên Tòa án hoặc cơ quan nhà nước có thẩm quyền để xác định.

Đối với các trường hợp bất động sản được phân chia cho nhiều chủ sở hữu hoặc chủ sử dụng, việc phân chia phải đảm bảo việc tạo ra lối đi cần thiết cho người sử dụng đất phía trong. Kích thước tối thiểu của lối đi này sẽ tuân theo quy định tại địa phương cụ thể.

Nhìn chung, kích thước của lối đi chung không được pháp luật định rõ. Việc xác định kích thước phải dựa trên sự thỏa thuận giữa các bên, hoặc trong trường hợp tranh chấp, Tòa án hoặc cơ quan có thẩm quyền sẽ là người quyết định.

3. Nguyễn tắc sử dụng lối đi chung

Dựa trên Điều 248 của Bộ luật Dân sự 2015, việc sử dụng lối đi chung cần phải tuân theo một số nguyên tắc cụ thể:

  • Phải đảm bảo rằng việc sử dụng lối đi đáp ứng được các yêu cầu hợp lý trong việc khai thác bất động sản, điều này cần phù hợp với mục đích sử dụng của cả bất động sản có quyền sử dụng lối đi và bất động sản bị ảnh hưởng bởi việc sử dụng lối đi đó.
  • Việc sử dụng lối đi không được phép lạm dụng quyền hưởng lợi từ bất động sản mà lối đi chung đi qua.
  • Không thể thực hiện các hành động có mục đích ngăn chặn hoặc khiến cho việc khai thác bất động sản có quyền sử dụng lối đi trở nên gặp khó khăn.

Như vậy, nguyên tắc khi sử dụng lối đi chung cần phải tuân theo các điều kiện này, từ đó đảm bảo quyền lợi và trách nhiệm của các bên sở hữu hoặc sử dụng bất động sản liên quan đến lối đi chung.

4. Lấn chiếm lối đi chung xử lý như thế nào?

Việc xử lý hành vi lấn chiếm lối đi chung có thể tùy thuộc vào mức độ vi phạm và đối tượng vi phạm. Dựa trên các quy định pháp luật, mức phạt có thể dao động:

Đối với việc xây dựng cơi nới hay lấn chiếm diện tích đất đang được sử dụng hợp pháp, mức phạt có thể từ 80 - 200 triệu đồng tùy thuộc vào tính chất và địa điểm của công trình xây dựng.

Trong trường hợp vi phạm liên quan đến sử dụng đất của đường bộ, mức phạt có thể từ chỉ vài trăm nghìn đồng đến vài triệu đồng. Cụ thể, việc bán hàng rong hoặc phơi hàng hóa trên lòng đường có thể bị phạt từ 100.000 đến 400.000 đồng. Việc dựng cổng chào hoặc treo băng rôn trái phép có thể bị phạt từ 500.000 đến 2 triệu đồng. Các hành vi vi phạm nghiêm trọng hơn như dựng rạp hoặc lều quán trong phạm vi đất dành cho đường bộ có thể bị phạt từ 2 triệu đến 6 triệu đồng.

Như vậy, việc xử lý hành vi lấn chiếm lối đi chung không chỉ dựa trên mức độ vi phạm mà còn phụ thuộc vào loại bất động sản và ngữ cảnh cụ thể của vi phạm.

5.Tách thửa đất ở khi có lối đi chung có được không?

Việc tách thửa đất ở khi có lối đi chung được quy định tại các Điều 43, 144 và 188 của Luật Đất đai năm 2013. Theo đó, thửa đất cần tách phải tuân thủ các điều kiện sau:

Phải có sổ đỏ về quyền sử dụng đất và quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất.

Thửa đất không nằm trong phạm vi kê biên để thi hành án.

Thửa đất không có tranh chấp.

Thực hiện đúng các quy định về tách thửa đất tại địa phương.

Các địa phương có thể đưa ra các quy định riêng về điều kiện tách thửa, chẳng hạn như diện tích tối thiểu, kích thước tối thiểu, và các tình huống không được phép tách thửa. Nếu thửa đất cần tách không có lối đi, một phần diện tích của thửa đất đó phải được dành ra để làm lối đi. Việc này cũng phải tuân theo quy hoạch địa phương nếu có.

Nói chung, việc tách thửa đất có lối đi chung là khả thi miễn là tuân thủ các điều kiện và quy định tại địa phương và luật đất đai.

Kết luận:

Để giải quyết tình trạng lấn chiếm lối đi chung, việc thiết lập và thực thi các nguyên tắc và quy định pháp lý là vô cùng quan trọng. Đồng thời, những người vi phạm cần phải chịu trách nhiệm thông qua các biện pháp xử phạt phù hợp, từ việc phạt tiền đến các hình thức khác nghiêm trọng hơn, tùy thuộc vào mức độ vi phạm. Nhưng trên hết, cần có sự nhận thức đúng đắn từ cộng đồng về việc tôn trọng quyền lợi chung và không lạm dụng lợi ích cá nhân, làm ảnh hưởng đến cuộc sống cộng đồng. Thông qua việc này, chúng ta có thể xây dựng một môi trường sống văn minh, đồng thời đảm bảo an toàn và trật tự cho tất cả mọi người.

 

 

avatar
Nguyễn Thị Ngọc Lan
836 ngày trước
LỐI ĐI CHUNG VÀ XỬ PHẠT HÀNH VI LẤN CHIẾM LỐI ĐI CHUNG
Lối đi chung giữa các thửa đất hoặc các khu dân cư là một yếu tố quan trọng trong việc quản lý và sử dụng đất đai, đặc biệt trong các khu vực đông dân cư và có diện tích đất hạn chế. Việc này không chỉ ảnh hưởng đến quyền lợi của các bên sở hữu đất đai mà còn có tác động mạnh mẽ đến trật tự an toàn giao thông và sự phát triển bền vững của cộng đồng. Tuy nhiên, hiện nay, tình trạng lấn chiếm lối đi chung đang diễn ra phổ biến, gây ra nhiều tranh chấp và cản trở trong cuộc sống. Việc này đòi hỏi một cách tiếp cận toàn diện trong việc quản lý và xử phạt hành vi vi phạm.1.Thế nào là lối đi chung?Không có quy định pháp lý nào định rõ khái niệm "lối đi chung". Tuy nhiên, việc này có thể xuất phát từ nhiều nguồn gốc và hoàn cảnh khác nhau. Một số trường hợp phổ biến gồm:Lối đi chung có thể phát triển từ một đường mòn đã được sử dụng qua nhiều năm.Nó cũng có thể là kết quả của việc người sở hữu đất nằm ngoài một khu vực định ra, hoặc thỏa thuận hoặc chuyển quyền sử dụng cho người sở hữu đất bên trong để có đường ra vào đến đường công cộng. Điều này tương tự như việc tạo ra lối đi qua.Trong một số trường hợp, lối đi chung được tạo ra khi các chủ đất cắt một phần khu đất của họ, và đoạn đất này trở thành ranh giới đất dùng chung giữa các lô đất kề cận. Điều này thường được gọi là "đường đi chung" hoặc "ngõ đi chung".Dù nguồn gốc và thời gian hình thành có thể khác nhau, nhìn chung, "lối đi chung" thường là một phần đất được dùng chung nhằm kết nối đến đường công cộng.2. Theo quy định lối đi chung tối thiểu bao nhiêu mét?Tại thời điểm hiện tại, không có quy định pháp lý nào xác định kích thước tối thiểu hay tối đa cho lối đi chung. Điều này là bởi vì việc tạo ra lối đi chung có nhiều hoàn cảnh và ngữ cảnh khác nhau, và việc đặt ra một kích thước chuẩn có thể gây trở ngại trong việc ứng dụng và không đảm bảo quyền lợi cho tất cả các bên liên quan. Tuy nhiên, theo Điều 254, khoản 2 của Bộ luật Dân sự 2015, các thông số về vị trí, chiều dài, chiều rộng, và chiều cao của lối đi sẽ được các bên tự thỏa thuận. Thỏa thuận này cần phải thuận lợi cho việc đi lại và tạo ra ít sự bất tiện nhất có thể cho tất cả các bên. Nếu có tranh chấp, các bên có quyền đưa vụ việc lên Tòa án hoặc cơ quan nhà nước có thẩm quyền để xác định.Đối với các trường hợp bất động sản được phân chia cho nhiều chủ sở hữu hoặc chủ sử dụng, việc phân chia phải đảm bảo việc tạo ra lối đi cần thiết cho người sử dụng đất phía trong. Kích thước tối thiểu của lối đi này sẽ tuân theo quy định tại địa phương cụ thể.Nhìn chung, kích thước của lối đi chung không được pháp luật định rõ. Việc xác định kích thước phải dựa trên sự thỏa thuận giữa các bên, hoặc trong trường hợp tranh chấp, Tòa án hoặc cơ quan có thẩm quyền sẽ là người quyết định.3. Nguyễn tắc sử dụng lối đi chungDựa trên Điều 248 của Bộ luật Dân sự 2015, việc sử dụng lối đi chung cần phải tuân theo một số nguyên tắc cụ thể:Phải đảm bảo rằng việc sử dụng lối đi đáp ứng được các yêu cầu hợp lý trong việc khai thác bất động sản, điều này cần phù hợp với mục đích sử dụng của cả bất động sản có quyền sử dụng lối đi và bất động sản bị ảnh hưởng bởi việc sử dụng lối đi đó.Việc sử dụng lối đi không được phép lạm dụng quyền hưởng lợi từ bất động sản mà lối đi chung đi qua.Không thể thực hiện các hành động có mục đích ngăn chặn hoặc khiến cho việc khai thác bất động sản có quyền sử dụng lối đi trở nên gặp khó khăn.Như vậy, nguyên tắc khi sử dụng lối đi chung cần phải tuân theo các điều kiện này, từ đó đảm bảo quyền lợi và trách nhiệm của các bên sở hữu hoặc sử dụng bất động sản liên quan đến lối đi chung.4. Lấn chiếm lối đi chung xử lý như thế nào?Việc xử lý hành vi lấn chiếm lối đi chung có thể tùy thuộc vào mức độ vi phạm và đối tượng vi phạm. Dựa trên các quy định pháp luật, mức phạt có thể dao động:Đối với việc xây dựng cơi nới hay lấn chiếm diện tích đất đang được sử dụng hợp pháp, mức phạt có thể từ 80 - 200 triệu đồng tùy thuộc vào tính chất và địa điểm của công trình xây dựng.Trong trường hợp vi phạm liên quan đến sử dụng đất của đường bộ, mức phạt có thể từ chỉ vài trăm nghìn đồng đến vài triệu đồng. Cụ thể, việc bán hàng rong hoặc phơi hàng hóa trên lòng đường có thể bị phạt từ 100.000 đến 400.000 đồng. Việc dựng cổng chào hoặc treo băng rôn trái phép có thể bị phạt từ 500.000 đến 2 triệu đồng. Các hành vi vi phạm nghiêm trọng hơn như dựng rạp hoặc lều quán trong phạm vi đất dành cho đường bộ có thể bị phạt từ 2 triệu đến 6 triệu đồng.Như vậy, việc xử lý hành vi lấn chiếm lối đi chung không chỉ dựa trên mức độ vi phạm mà còn phụ thuộc vào loại bất động sản và ngữ cảnh cụ thể của vi phạm.5.Tách thửa đất ở khi có lối đi chung có được không?Việc tách thửa đất ở khi có lối đi chung được quy định tại các Điều 43, 144 và 188 của Luật Đất đai năm 2013. Theo đó, thửa đất cần tách phải tuân thủ các điều kiện sau:Phải có sổ đỏ về quyền sử dụng đất và quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất.Thửa đất không nằm trong phạm vi kê biên để thi hành án.Thửa đất không có tranh chấp.Thực hiện đúng các quy định về tách thửa đất tại địa phương.Các địa phương có thể đưa ra các quy định riêng về điều kiện tách thửa, chẳng hạn như diện tích tối thiểu, kích thước tối thiểu, và các tình huống không được phép tách thửa. Nếu thửa đất cần tách không có lối đi, một phần diện tích của thửa đất đó phải được dành ra để làm lối đi. Việc này cũng phải tuân theo quy hoạch địa phương nếu có.Nói chung, việc tách thửa đất có lối đi chung là khả thi miễn là tuân thủ các điều kiện và quy định tại địa phương và luật đất đai.Kết luận:Để giải quyết tình trạng lấn chiếm lối đi chung, việc thiết lập và thực thi các nguyên tắc và quy định pháp lý là vô cùng quan trọng. Đồng thời, những người vi phạm cần phải chịu trách nhiệm thông qua các biện pháp xử phạt phù hợp, từ việc phạt tiền đến các hình thức khác nghiêm trọng hơn, tùy thuộc vào mức độ vi phạm. Nhưng trên hết, cần có sự nhận thức đúng đắn từ cộng đồng về việc tôn trọng quyền lợi chung và không lạm dụng lợi ích cá nhân, làm ảnh hưởng đến cuộc sống cộng đồng. Thông qua việc này, chúng ta có thể xây dựng một môi trường sống văn minh, đồng thời đảm bảo an toàn và trật tự cho tất cả mọi người.